Bà Trần Tuệ Tri trở thành Tổng giám đốc mới của Pharmacity sau khi nhà sáng lập - ông Chris Blank rời khỏi vị trí điều hành vì lý do sức khỏe. Năm 2022 là cột mốc quan trọng, diễn ra nhiều sự kiện trong hành trình phát triển 11 năm của Pharmacity. Gần đây nhất, chuỗi nhà
• Sắp xếp lịch làm việc, lịch họp, lịch công tác, tổ chức các cuộc họp, ghi chép và tổng hợp nội dung các cuộc họp cho Ban Giám đốc • Làm cầu nối liên lạc, trao đổi công việc, thông tin giữa các bộ phận với Ban Giám Đốc • Theo dõi, đôn đốc việc lập kế hoạch, triển khai thực hiện theo kế hoạch
sstruyen. Cuộc sống nhiều khi có nhiều ngăn trở nhưng lại có lúc vô tình đẩy ta lại gần nhau như một định mệnh. Anh và cô đã vô tình có sợi dây liên kết mật thiết này. Truyện Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán kể về truyện tình cảm tự nhiên của hai người. Anh là tổng giám đốc cao quý của Mạc Thị.
Chương 1: Người anh muốn lấy không phải là em. Chương trước Chương tiếp. Tại nhà hàng XX. Vũ Vi ngồi cạnh cửa sổ, một tay chống cằm, nhìn xuyên qua cửa sổ lớn sát đất thưởng thức cảnh đẹp trên đường. Trên gương mặt là nụ cười nhàn nhạt, nhưng kì thực trái tim cô lại đang nhảy nhót không thôi.
Kirin Capital tuyển dụng Tổng Giám Đốc lương hấp dẫn, môi trường chuyên nghiệp, phúc lợi tốt. Tìm hiểu tại VietnamWorks! chúng tôi sẽ triển khai các ngành công nghiệp trọng điểm của địa phương, các dự án lớn và thực hiện đầu tư xuyên quyên quốc gia để không
Vay Tiền Nhanh. Đánh giá từ 37 lượt Cuộc sống nhiều khi có nhiều ngăn trở nhưng lại có lúc vô tình đẩy ta lại gần nhau như một định mệnh. Anh và cô đã vô tình có sợi dây liên kết mật thiết này. Truyện Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán kể về truyện tình cảm tự nhiên của hai là tổng giám đốc cao quý của Mạc Thị. Cô là con gái riêng của một gia đình giàu có. Bọn họ vốn là hai đường thẳng song song, vĩnh viễn không bao giờ gặp nhau. Nhưng trùng hợp thay ở cùng một thời điểm, cùng một nơi cùng một lý do, bọn họ đều bị người yêu thương nhất chà bị hại chết, hung thủ vẫn còn ung dung ngoài vòng pháp luật. Vì báo thù, cô tình nguyện hi sinh bản thân, nụ hôn đầu, hôn nhân, thậm chí cả đêm đầu tiên. Lúc anh ta chấp nhận ra giá một tỷ để mua đứa bé của cô , cô khẽ nở nụ cười, dịu dàng cự tuyệt , "Thành thật xin lỗi, ngài giám đốc, tôi không bán."Truyện ngôn tình Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán được xây dựng từ một tình huống ngẫu nhiên nhưng chính điều ấy làm nên sự gắn bó của người người. Giữa dòng đời chộn rộn hối hả, ta đi về đâu để có thể gặp lại nhau và ta sẽ làm gì cho vơi hoài nỗi nhớ. Đọc truyện và cảm nhận nhé ban !!!
Khương Dĩ Hằng nghe ra trong giọng nói Vũ Vi không được bình thường, liền lập tức bỏ lại công việc chạy lại khách sạn, muốn hiểu đến tột cùng xãy ra chuyện gì, nhưng mà, thời điểm khi anh chạy tới khách sạn, Vũ Vi sớm đã chờ không kịp rời khỏi khách nay là chủ nhật, cả công ty được nghỉ, Mạc Tử Hiên cũng không ngoại lệ, bất quá, anh chẳng qua là không đi làm ở công ty mà thôi, ở nhà làm Mỹ Linh ở nhà chỉ huy người giúp việc quét dọn vệ sinh, sau đó xem tivi, sau đó nấu cơm, sau đó đi ra ngoài học khiêu vũ cả, ngày cô bận rộn không ngừng, dùng cái này để bù vào khoảng trống trong này, cô đang đứng ở lầu một, chỉ huy người giúp việc lau cầu này, chuông cửa vang lên, người giúp việc đang lau chùi, lập tức nhận nghe chuông cửa điện thoại, vừa mới muốn mở miệng hỏi đối phương là ai, liền bị giọng tức giận của Tề Mỹ Linh cắt đứt, “Chỉ biết dựa vào thời gian nghe điện thoại lười biếng, mở cửa ra, làm nhanh lên”.Người giúp việc nữ bị lời của Tề Mỹ Linh khẽ run rẩy, lập tức ra mở cửa, thậm chí chưa kịp hỏi đối phương là Mỹ Linh lạnh lùng nhìn người giúp việc nữ một cái, sau đó hai tay khoanh trước ngực giám sát người giúp việc nữ lau cầu Vi tức giận vội vàng đi vào phòng khách, nhìn thấy Tề Mỹ Linh đứng ở cửa cầu thang, tức giận trong lòng Vũ Vi trong giây lát tăng lên đến cực điểm, cô bước mấy bước tới trước người Tề Mỹ Linh, giơ tay giáng một bàn tay lên mặt Tề Mỹ Linh, lúc Tề Mỹ Linh chưa kịp phản ứng, lôi mái tóc dài của Tề Mỹ Linh, một tay túm lấy cơ thể Tề Mỹ Linh kéo xuống đất, sau đó giơ chân hung hăng đạp lên cơ thể Tề Mỹ Linh, cô tức giận, mỗi lần giơ chân đều xuất ra toàn khí lực đạp lên Tề Mỹ Linh, không bao lâu mũi và miệng Tề Mỹ Linh đều chảy máu. Nhưng Vũ Vi cũng không có vì vậy mà bỏ qua cho Tề Mỹ Linh, vẫn như cũ hung hăng đánh Tề Mỹ Linh!Lúc này Tề Mỹ Linh mới lấy lại tinh thần, cô muốn phản kháng Đồng Vũ Vi, nhưng mà không biết tại sao, lúc này khí lực của Vũ Vi lại kinh người như vậy, cô căn bản không đấu lại Đồng Vũ Vi, chỉ có thể chịu tức giận nhìn người giúp việc nữ đứng bên cạnh đang ngây người ra, “Một đám vô dụng, nhanh kéo cô ta ra! Gọi bảo vệ vào, gọi bảo vệ vào, báo cảnh sát, lập tức báo cảnh sát!” Sau đó, cô lạnh lùng âm hiểm nhìn Vũ Vi, “Đồng Vũ Vi cô đê tiện, cô lại dám chạy đến nhà tôi giương oai? Báo cảnh sát, nhanh lên báo cảnh sát! Gọi bảo vệ vào, đem người phụ nữ điên này lôi ra cho chó ăn!”.Người giúp việc nữ thấy Đồng Vũ Vi đánh Tề Mỹ Linh, tất cả đều ngây ngẩn cả người, nhưng mà các cô rất nhanh lấy lại tinh thần. Một người trong đó bỏ lại khăn lau chạy lên lầu hai. Trực tiếp chạy vào thư phòng Mạc Tử Hiên, thậm chí ngay cả cửa cũng không gõ!Mạc Tử Hiên không khỏi ngẩng đầu nhìn vẻ kích động của người giúp việc nữ, anh hơi nhíu mày, lạnh giọng chất vấn, “Làm sao vậy?”.“Thiếu gia, người nhanh đi xem một chút, thiếu phu nhân ở trong phòng khách bị người ta đánh”. Người giúp việc nữ thở hổn hển trả lời Mạc Tử Mạc Tử Hiên nhíu lại, bỗng nhiên từ trên ghế đứng lên, sải bước rời khỏi thư vừa mới ra khỏi cửa thư phòng, liền nghe được giọng Tề Mỹ Linh mắng chửi, “Đồng Vũ Vi cô đê tiện, cô lại dám chạy đến nhà tôi giương oai? Báo cảnh sát, nhanh lên báo cảnh sát! Gọi bảo vệ vào, đem người phụ nữ điên này lôi ra cho chó ăn!”.Đồng Vũ Vi?Thời điểm nghe được ba chữ Đồng Vũ Vi, thân hình Mạc Tử Hiên trong giây lát cứng đờ, sau đó hướng cửa cầu thang chạy này là nhà Tề Mỹ Linh, Đồng Vũ Vi cư nhiên tới nơi này là vì Tề Mỹ Linh? ‹ Trước Sau ›
Tác giảYên Vũ Tiểu Ốc Thể loạiTruyện Ngôn Tình , Truyện Ngược Nguồn Tình trạngHoàn Thành Lượt đọc1988936 Cập nhật27/10/2014 Truyện Tổng Giám Đốc, Tôi Không Bán kể về sự thù hận của cô bị người yêu sỉ nhục, mẹ cô bị hại chết thê thảm nhưng hung thủ thì vẫn không bị bắt!Vì lòng căm thù đã đến đỉnh điểm cô quyết bán thân mình để kiếm tiền trả thù. Những gì đáng quý nhất trên thân thể cô đều bán hết cho tổng giám đốc của Mạc Thị với giá thật rồi anh muốn mua đứa bé trong bụng cô nhưng cô quyết không bán cho anh! Rồi đứa bé sẽ ra sao? Chương mới cập nhật Tổng Giám Đốc, Tôi Không Bán Danh sách chương Tổng Giám Đốc, Tôi Không Bán
Tác giả Thể loại Đô Thị, Ngôn TìnhNguồn Trạng thái FullSố chương 252Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Nội Dung TruyệnCuộc sống nhiều khi có nhiều ngăn trở nhưng lại có lúc vô tình đẩy ta lại gần nhau như một định mệnh. Anh và cô đã vô tình có sợi dây liên kết mật thiết này. Truyện Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán kể về truyện tình cảm nhiên của hai là tổng giám đốc cao quý của Mạc Thị. Cô là con gái riêng của một gia đình giàu có. Bọn họ vốn là hai đường thẳng song song, vĩnh viễn không bao giờ gặp nhau. Nhưng trùng hợp thay ở cùng một thời điểm, cùng một nơi cùng một lý do, bọn họ đều bị người yêu thương nhất chà bị hại chết, hung thủ vẫn còn ung dung ngoài vòng pháp luật. Vì báo thù, cô tình nguyện hi sinh bản thân, nụ hôn đầu, hôn nhân, thậm chí cả đêm đầu tiên. Lúc anh ta chấp nhận ra giá một tỷ để mua đứa bé của cô , cô khẽ nở nụ cười, dịu dàng cự tuyệt , "Thành thật xin lỗi, ngài giám đốc, tôi không bán." Truyện ngôn tình Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán được xây dựng từ một tình huống ngẫu nhiên nhưng chính điều ấy làm nên sự gắn bó của người người. Giữa dòng đời chộn rộn hối hả, ta đi về đâu để có thể gặp lại nhau và ta sẽ làm gì cho vơi hoài nỗi nhớ. Mời các bạn cùng thưởng thức!
Phần 1 Tại nhà hàng XX. Vũ Vi ngồi cạnh cửa sổ, một tay chống cằm, nhìn xuyên qua cửa sổ lớn sát đất thưởng thức cảnh đẹp trên đường. Trên gương mặt là nụ cười nhàn nhạt, nhưng kì thực trái tim cô lại đang nhảy nhót không thôi. Trong đầu càng không ngừng suy nghĩ, nếu như Lục Hàng cầu hôn, khi đó cô có nên rụt rè một lúc rồi hẵng đáp ứng không. Không bao lâu, một bóng người quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt của cô. Vũ Vi nhìn thấy bóng người mà mình ngày nhớ đêm mong thì kich động đứng lên khỏi ghế, ngước đôi mắt rưng rưng nhìn Lục Hàng tiến vào nhà hàng, từng bước đến gần cô. Lục Hàng vẫn vô cùng anh tuấn như cũ, rực rỡ như ánh mặt trời, cho dù anh ta chỉ mặc quần áo thoải mái rất bình thường vẫn không giấu nổi sự tuấn tú của mình. Nếu đây không phải là nơi công cộng,cô sẽ không chút do dự mà nhào vào lòng Lục Hàng. Lục Hàng nhìn thấy Vũ Vi, bước chân hơi dừng lại một chút, che dấu thần sắc lạnh lùng, sau đó bước đến trước mặt Vũ Vi, mỉm cười nhìn cô, “Đợi lâu không?” Vũ Vi dùng sức lắc đầu, “Không có, em cũng mới vừa tới thôi.” Kỳ thật, cô đã ở đây chờ từ lúc nhà hàng mới mở cửa, cũng chưa đến bốn tiếng mới ba tiếng rưỡi và dùng hết ba tách cà phê thôi mà. Chỉ là, cô không nói những điều này với Lục Hàng, cô sợ Lục Hàng sẽ cười cô. “Vậy thì tốt .” Lục Hàng nở một cười tuyệt đẹp với Vũ Vi. Nụ cười của Lục Hàng làm trái tim Vũ Vi nhộn nhạo. Mặt cô đỏ lên, xấu hổ cúi đầu nhìn tách cà phê trên mặt bàn. “Vũ Vi, anh có lời muốn nói với em.” Đôi mắt sâu thẳm của Lục Hàng nhìn Vũ Vi chằm chằm. Trái tim Vũ Vi không khỏi gia tăng tốc độ nhảy lên vài cái, cho dù trước đó cô đã chuẩn bị sẵn tinh thần. Nhưng cô vẫn còn hơi bối rối, cô cố gắng điều chỉnh lại tâm trạng của mình. Sau đó cô ngẩng đầu lên nhìn Lục Hàng, lại cúi đầu che dấu đi vẻ vui sướng hiện rõ trên nát mặt, nhìn mặt bàn, nhẹ giọng , “Anh nói đi.” “Anh sắp kết hôn.” Lục Hàng hờ hững dùng giọng nói lạnh nhạt trả lời Vũ Vi. Anh sắp kết hôn? Không phải là Vũ Vi chúng ta kết hôn đi, cũng không phải Vũ Vi gả cho anh, mà là anh sắp kết hôn! Vũ Vi ngẩng đầu nhìn Lục Hàng, đôi mắt trong suốt khó hiểu, cô cố gắng che dấu sự bối rối trong lòng, mở miệng thì thào, ” Nghĩa là sao?” Lục Hàng chắp hai tay để trên mặt bàn, thần sắc bình tĩnh nhìn Vũ Vi, dường như mất hết kiên nhẫn giải thích, “Ý anh là anh muốn kết hôn , nhưng cô dâu không phải là em.” Ầm ’ một tiếng, Vũ Vi chỉ cảm thấy đại não mình như bị nổ tung , đau đớn khó nhịn. Bỗng chốc cô cảm giác trước mặt mình như tối sầm mất đi ý thức trong giây lát, thật may là hai tay cô nắm chặt lấy mép bàn mới ngăn bản thân không ngã nhào ra đất. Cả đêm cô ngủ không ngon, tâm tình vô cùng kich động để chờ đợi một câu nói như vậy sao! Cô toàn tâm toàn ý yêu anh ta, thậm chí đưa toàn bộ gia sản của mình cho anh ta đi du học, có thể nói trừ thân thể ra không có cái gì mà cô không cho anh ta. Cho anh ta tất cả không giữ lại thứ gì, nhưng đổi lại là sự phản bội trắng trợn thế này đây sao? ! Tâm trạng Đồng Vũ Vi lúc này như bị một con dao đâm sâu vào tim, đau đớn đến cực điểm. Thật lâu sau, cô mới hồi phục tinh thần lại, bình tĩnh nhìn Lục Hàng, “Vì sao?” Lục Hàng không hề áy náy quay lại nhìn Vũ Vi, chậm rãi phun ra sáu chữ, “ Cô ấy có tiền hơn em.” Người đàn ông cô yêu chà đạp cô chỉ vì đối phương có tiền? Còn có chuyện gì buồn cười hơn chuyện này sao?”Ha ha, ha ha ha, ha ha….” Vũ Vi nhìn Lục Hàng mà không nhịn được bật cười, cười vui vẻ, cười rạng rỡ, cười xinh đẹp….
tổng giám đốc tôi không bán