Cô Vợ Trẻ Con Của Lăng Thiếu Bá Đạo là một truyện khá thú vị, truyện không quá nặng nề hay đậm chất lãng mạn mà là một truyện hài hước có, vui vẻ có, nhưng cũng mang theo vị tình yêu thoảng qua. Đây là truyện tình cảm của hai người tưởng chừng không có điểm cuối. Kết quả 1 đến 5 của 1235 Chủ đề: [Độc Quyền] Trạch Thiên Ký - Miêu Nị - 择天记 - Hoàn thành. Mấy ngàn năm về sau, 14 tuổi thiếu niên cô nhi Trần Trường Sinh, vi chữa bệnh cải mệnh ly khai sư phụ của mình, mang theo một tờ hôn ước đi vào Thần Đô, do đó mở ra 1356. Nguồn ảnh: Pinterest/ SOH. Người xưa có câu: "Gia đình có người vợ hiền đức giống như quốc gia có vị tể tướng tài giỏi". Phụ nữ là phong thủy của gia đình, người vợ hiền đức chính là hậu phương vững chắc giúp chồng lập nghiệp, dạy con thành người tài Mình đã đi soi lại luật lệ trong việc lập hội này cùng với văn bản báo cáo của tỉnh uỷ Hà Tĩnh và nhận thấy việc hủy QĐ thành lập Hội tướng lĩnh này lý do chủ yếu là bởi sức ép của dư luận cảm tính. Việc lập hội này chỉ thiếu 1 chi tiết khá vặt vãnh. Phim yêu thích 0. Thiếu Tướng Quân Thú Cưng Của Tôi. Thiếu Tướng Quân Thú Cưng Của Tôi. Tiếng trun - Tập36. Ánh Trăng Soi Sáng Lòng Ta. Thế Giới Bí Mật Của Người Vợ. 1 lượt xem. Trailer. Siêu Năng Lực Của Tôi Không có Cảm Giác Tồn Tại. Vay Tiền Nhanh. Thấy Cảnh Tô, trong lòng Cảnh Linh cảm thấy ghen ghét, sau khi Hàn Tử Dương đấu thầu thất bại còn ầm ĩ với cô ta một trận, do những số liệu do chính cô ta tìm, anh ta lại còn nói là phải ăn cơm ở này là lúc Hàn Tử Dương còn đi học thường xuyên đến, cũng ở chỗ này anh ta ngắm trúng Cảnh Tô, tối nay anh ta chỉ muốn đến chỗ này, nghĩ tới cô gái có dung nhan thanh tú đó, anh ta chỉ muốn đem mình chuốc Linh vừa nghĩ tới vừa rồi trong miệng Hàn Tử Dương chỉ gọi tên Cảnh Tô, cô ta muốn phá hủy cô gái trước mắt.“Đúng là nhớ tình cũ, vậy mà lại chạy tới chỗ này, có phải Cảnh Tô mày chỉ có mấy chiêu như vậy, qua lại không ngớt với đàn ông, thật tự cho mình là gái hồng lâu? Mày quả thật làm mất mặt nhà họ Cảnh!”. Lúc đi qua bọn họ, vẻ mặt Cảnh Linh khinh thường. Đương nhiên cô ta thấy được Dung Thiểu Tước, nhưng trong mắt cô ta, Thịnh Thế chẳng qua chỉ nổi như Hàn thị và Cảnh Thái Lam mà thôi, bây giờ cô ta có cả Cảnh Thái Lam và Hàn thị, đương nhiên không để Thịnh Thế trong mắt.“Nếu như Cảnh Tô có sức quyến rũ qua lại không ngớt với đàn ông, đó cũng là bản lĩnh của Cảnh Tô, không giống như chị gái leo lên giường bạn trai của em gái! Xem ra thủ đoạn của chị gái cao hơn rồi!”.“Mày!”. Cảnh Linh không phản bác được, cô ta đỏ mắt, rống lên, “Mày, đồ tiện nhân, nếu không phải mày có hình khiêu dâm, làm sao Tử Dương lại có thể nhớ đến mày!”.Cảnh Tô rất bội phục sức thuyết phục của chị ta, có lẽ Hàn Tử Dương còn không biết chuyện hình khiêu dâm này, bộ dạng Hàn Tử Dương say khướt, dường như muốn nôn. Cảnh Linh vội vàng dìu hắn Linh đặt hắn ta ngồi sau xe, lấy điện thoại di động ra.“Là tôi!”.“Tôi muốn anh mau chóng tới quán cơm nhỏ ở đại học Nam bên này, chụp đúng góc độ, ngày mai đưa trang đầu, tôi muốn thấy điều đó!”.Sau khi phân phó xong, cô ta tâm tình vui sướng! Cảnh Tô, mày nói xem, Thịnh Thế còn có thể chứa chấp mày được sao? Không nói đến Thịnh Thế chứa chấp mày, thì bà già của Thịnh Thế cũng sẽ không tha cho mày”.Hàn Tử Dương vốn đang say rượu, sau khi nghe điện thoại của cô ta, hai mắt sáng lên, khóe miệng hơi nhếch. Có lẽ khi Cảnh Tô cùng đường, anh ta tự mình ra tay, cô ấy sẽ lập tức về bên cạnh mình. “Tại sao lại thích chỗ này?”. Cảnh Tô ngẩng đầu hỏi, giống như bọn họ thường không thích chỗ này.“Chẳng qua chỉ là ăn thức ăn mà thôi!”.Thật ra thì Cảnh Tô càng muốn hỏi tại sao lại chọn chỗ này để ăn, nhưng mà cuối cùng cô không hỏi những lời này, điều này có liên quan gì đến cô đâu?“Tinh tinh tinh tinh ~”.Cảnh Tô lấy điện thoại di động ra nhìn, là tin nhắn Tư Mộ Thần gửi đến.“Bé con, em mau trở lại, lưng của anh rất đau!”. Cảnh Tô bật cười, cắn môi, cô nhắn lại cho Thiểu Tước giật mình vì nhìn thấy nụ cười của Cảnh Tô, theo bản năng lấy khăn tay lau khóe miệng còn dính nước sốt lúc dùng đèn loang loáng nắm chặt thời gian sáng lên, đợi đến khi bọn họ đuổi ra ngoài, người này đã trốn xa, nhưng Cảnh Tô nhớ rõ được bóng dáng này, không phải chuyện hình khiêu dâm hắn ta cũng có mặt sao. Tại sao lại trùng hợp như vậy, hôm nay gặp được Cảnh Linh thì lại thấy được tên ký giả này, nói vậy thì việc kia cũng là do Cảnh Linh bày ra. Cảnh Tô nắm chặt tay thành quả đấm nhỏ, xem ra chính mình không đánh, chẳng qua cô bị động chờ thời cơ để ra tay.“Không đuổi theo sao?”. Dung Thiểu Tước nhíu mi hỏi, đôi mắt hoa đào nheo lại theo thói quen, không thể không nói, di truyền của anh ta rất tốt, tối nay anh ta mặc một quần trắng thường, phía trên mà bộ tây trang màu lam, trên cổ đeo cà vạt màu xám tro, anh ta không nên là một thương nhân, anh ta nên là một minh tinh nổi tiếng.“Vâng, tổng giám đốc!”.“Dung Thiểu Tước!”.“Tổng giám đốc Dung!”.“Dung Thiểu Tước!”. Dưới sự kiên trì của người đàn ông, rốt cuộc cô cũng sửa miệng.“Được rồi, Dung Thiểu Tước tiên sinh, tôi đi về! Anh, ...”.“Tôi không có lái xe!”.“Anh có thể gọi taxi!”. Nói xong, cô bỏ mặc anh ta, cô lo lắng cho vết thương của Tư Mộ Thần, muốn trở về nhanh một Thiểu Tước cười nhìn cô rời đi, nhưng nắm đấm trong túi quần anh ta xương kêu răng rắc!“Lái xe tới đón tôi!”.Mười lăm phút sau, một bóng dáng thon dài đeo mắt kính xuống buổi tối cần phải đeo kính? Bởi vì người đó không phải ai khác mà là Diêu Mộng Lan!“Sao rồi?”. Bên trong xe, người đàn ông hút một điếu thuốc, khiến người ta không thể nhìn rõ tâm tình anh ta.“Đang tiến hành theo kế hoạch!”.“Thiểu Tước, tối nay đến chỗ em đi ~ đã lâu rồi em chưa cùng với anh, em rất nhớ anh, tối nay anh ở với em đi!”.Dưới sự cầu khẩn của người phụ nữ, đôi mắt đào hoa kia mỉm cười nói “Được, tối nay tôi sẽ thỏa mãn em!”.Nguyệt Nha Tiểu Uyển, Cảnh Tô vừa cởi giày đổi lại dép, trong phòng ngủ vang lên tiếng kêu rên, nghe còn đau khổ hơn là heo bị giết?Đến khi cô đi vào nhìn, Đường Tuấn bị Lục Phạm đè ép, còn người đàn ông xấu xa lại dùng lông chim gãi lòng bàn chân Đường Tuấn.“Mộ Thần, đây là có chuyện gì?”.“Khụ, bé con, đây là chuyện của đàn ông chúng ta, tốt nhất em đi ra ngoài kia ngồi, cũng đừng đi vào nữa!”.Thì ra Tư Mộ Thần ở nhà dưỡng thương quá nhàm chán nên kêu Lục Phạm tới, mà Lục Phạm luôn là người không giữ được mồm mép, cậu ta nói ra chuyện tình đổi quần ngày đó, cho nên mới có một màn như thế này.“Đường Tuấn, thằng nhóc này, không muốn sống đúng không, cậu còn không buông tay?”.“Không buông, a ha ha ha, a ha, em không thả, a ha ~”. Gãi cho Đường Tuấn vừa kêu vừa cười, Cảnh Tô thật sự tò mò, cô bắt đầu ngồi góc tường nghe lén.“Lục Phạm, cậu bắt tay vào làm, lão tử không tin không thể lột quần của tiểu tử này xuống!”. Cảnh Tô nghe đến đó, người hơi nghiêng, thì ra là cửa chưa đóng lại bị cô mở ra, mà cảnh tượng bên trong khiến Cảnh Tô đỏ mặt tới mang taiĐường Tuấn đang nằm trên mặt đất, một cái tay nắm cái chăn trên tay Lục Phạm, quần bị cởi một nửa, còn Tư Mộ Thần đang ngồi trên người của anh ta.“Mọi người tiếp tục, tôi không thấy cái gì!”. Cảnh Tô kêu lên một tiếng, rốt cuộc cô biết vì sao Tư Mộ Thần muốn cô đến đây, thì ra Tư Mộ Thần có chuyện, tìm cô đến chỉ để che giấu!“Lão đại, vừa rồi chị dâu nói chúng ta tiếp tục, em còn tiếp tục nữa sao?”.“Tiếp tục cái đầu cậu, chẳng lẽ để lão tử thượng Đường Tuấn? Các cậu thích vậy nhưng lão tử không thích! Lão tử chỉ cần bé con! Cho cậu một phút để mặc quần áo!”. Tư Mộ Thần lạnh lùng rời đi, để lại hai người đàn ông trừng lớn đôi mắt ti hí.“Hì hì hì, bé con ~”. Thật bỉ ổi!“Khụ, mọi người xong rồi sao?”. Cảnh Tô thật sự là ngượng ngùng không muốn nói ra Tư Mộ Thần cũng không nghĩ nhiều, “Ừ, chơi xong rồi!”.Anh vừa nói vậy, sắc mặt Cảnh Tô càng thêm quái dị.“Bé con, em ăn cơm chưa?”.“Ăn rồi!”.“Vậy thì tốt, em mau bôi thuốc cho anh!”.Thì ra Tư Mộ Thần chỉ đợi Cảnh Tô về để bôi thuốc cho anh, Cảnh Tô bĩu môi, vừa rồi còn chơi với bọn họ, sao không bảo bọn họ bôi thuốc thuốc xong, Cảnh Tô trở lại phòng ngủ của mình, khóa trái cửa. Tư Mộ Thần vẻ mặt buồn bã, không biết tại sao Cảnh Tô lại mất đêm,“Cứu mạng! Lão đại!”. Trong phòng ngủ gào thét một trận. Hiện đại, NP, trọng khẩu vị, bỉ ổi vô cùng, kích thích tràn đầy! Không vui đừng nhập vào, thỉnh đi đường vòng. Nữ chủ keo kiệt, lười nhác, vô sỉ, háo sắc, tham tài. Nhưng cô là một nữ nhân bình thường, bình thường đến chỉ hy vọng có được một người nam nhân, có thể yêu cô thật tình, mặc kệ nam nhân này nghèo hay giàu! Nữ nhân này, cũng có thể là tôi, cũng có thể là các bạn. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Vợ Yêu Thịnh Thế Của Thiếu Tướng! Mới Cập Nhật Có Thể Bạn Cũng Muốn Đọc Tựa Như Tình Không Của Thâm Viễn Tương Ấu Tình Trọng Sinh Lý Mạc Sầu A Đậu Tầng Phía Dưới Bầu Trời Hàn Ni Nữ Vương Háo Sắc Mộng Vân Say Đắm Một Nàng Mèo Một Nửa Linh Hồn Thế Thân Thì Có Làm Sao Bạch Giới “Cảnh Tô, Tư Mộ Thần đâu?”. Ánh mắt Dung Thiểu Tước sáng quắc nhìn Cảnh Tô đang ăn vui vẻ, trên khuôn mặt trắng bệch hiện lên vẻ tươi cười.“Này, cho anh thuốc dạ dày!”. Cảnh Tô không ngẩng đầu, đặt gọi thuốc lên bàn, tiếp tục ăn vịt.“Làm sao cô biết?”.“Anh uống rượu rồi!”.“Cảm ơn cô!”. Trong mắt Dung Thiểu Tước lộ vẻ xúc động, anh ta kích động, đặt tay lên bàn tay nhỏ bé đang chăm chỉ làm việc xé thịt.“Bà nội nhà anh, thừa dịp lão tử không ở đây, định cua cô gái của lão tử! Dung hồ ly, anh chán sống rồi đúng không?”. Tư Mộ Thần vừa trở lại thì thấy bàn tay nhỏ bé của bé con nhà anh bị Dung hồ ly nắm lấy, anh giận dữ.“Không phải như anh nghĩ, cho anh một miếng, ăn mau đi!”. Cảnh Tô chấm tương, nhét một miếng thịt vịt vào trong miệng Tư Mộ Mộ Thần vui như hoa nở, “Tôi cho anh biết, Dung hồ ly, nếu anh mà mơ ước bé con nhà tôi, tôi sẽ đưa anh sang Syria!”.“Là sao? Xin hỏi thiếu tướng, tôi chỉ là người dân đã phạm phải lỗi gì?”.“Dung hồ ly, anh là người dân tốt, nhưng cũng là chủ một xí nghiệp, chẳng lẽ phái anh đến Syria ủng hộ cho người dân Syria mà cần anh phải phạm lỗi gì mới cho đi sao? Bản tướng quân quá thất vọng với anh, người đàn ông không có lòng trách nhiệm!”. Lượn một vòng, không ngờ lại nói vậy.“Bé con, chúng ta nên tìm một người đàn ông yêu nhà yêu nước, thân thể khỏe mạnh, vóc dáng cao lớn, địa vị gia đình hiển hách một chút, quan trọng hơn là biết nấu cháo bí đỏ!”.Cảnh Tô bẹt miệng, không phải đang nói chính anh sao?“Nhưng mà tôi không thích người đàn ông lớn tuổi, làm sao bây giờ?”. Cảnh Tô đùa tmt, hai mắt tràn đầy vui vẻ.“Cái gì? Lớn tuổi? Em đợi chút về tôi xử lý em thế nào? Anh sẽ”.“Khụ, có người đấy!”. Cảnh Tô đỏ bừng cả khuôn mặt, cô không muốn người khác biết chuyện cô ở chung với Tư Mộ Thần, kịp thời cắt đứt lời nói hùng hồn của không ngờ, trong lòng Dung Thiểu Tước lo lắng, “xử lý” trong miệng Tư Mộ Thần là gì? Người đàn ông thường thích về phía phương diện kia.“Người đàn ông lớn tuổi, KFC đâu?”.“Đã phân phó gửi về nhà, chắc là hai tên đó đang ăn vui vẻ rồi”.“Người đàn ông lớn tuổi, tôi muốn ăn món đó”.“Để anh đi mua!”. Hai người đàn ông trăm miệng một lời, dường như cùng lúc đó, bọn họ cùng đi ra ngoài Tô giật mình, không phải lại có mình cô ngồi ăn vịt sao, đúng là không thú vị! Hay là gọi Mộng Lan đi? Gần đây Y Y đều nói không rảnh, gọi Mộng Lan ra ngoài vui một chút, Mộng Lan ở nước ngoài sống lâu như vậy, cũng phải đưa cô ấy tới những nơi đồ ăn Trung Quốc đặc sắc.“Alo, Mộng Lan, bây giờ cậu có rảnh không?”.“Ừ, Tô Tô, hiện tại tớ đang rảnh, sao thế?”.“Vậy cậu đã ăn gì chưa? Bây giờ tớ đang ở nhà hàng vịt nướng”.“Được, ở chỗ nào thế?”.“Bên đường Phú Dân”.“Được, tớ sẽ qua luôn”.Mặc dù nói như vậy, nhưng Diêu Mộng Lan không ngờ Dung Thiểu Tước lại ở cùng với cô người đàn ông mỗi người cầm một đĩa trở lại, nhìn Cảnh Tô ăn ngon, Tư Mộ Thần cảm thấy thỏa đến khi Diêu Mộng Lan tới, thấy Dung Thiểu Tước thì ngẩn ra.“Đây là?”. Diêu Mộng Lan vô tội nhìn Dung Thiểu Tước, vẻ mặt nghi Thiểu Tước không ngờ Diêu Mộng Lan sẽ đến. Nhìn kỹ thuật diễn trò cao siêu của Diêu Mộng Lan, lại giả vờ không biết Dung Thiểu Tước, khóe miệng Tư Mộ Thần nhếch lên khinh thường, theo như anh biết thì quan hệ của anh người này tốt đến mức trên giường cũng không rời? Rốt cuộc thì bọn họ đang có chủ ý gì với bé con?“A, đây là tổng giám đốc của công ty mình, Dung Thiểu Tước tiên sinh”.“Dung thiếu, chào anh!”. Chào hỏi xong, cô chủ động ngồi đối diện với Cảnh Tô, mà tay của cô ta cố ý chạm vào người Dung Thiểu Tước. Tư Mộ Thần nhìn cô bé đang ngồi ăn vui vẻ, tràn đầy lo lắng. Cô bé này, đến lúc nào thì mới biết để ý đến tâm tư người khác?“Mộng Lan cậu nếm thử một chút đi, vịt này ngon lắm!”. Cảnh Tô nhiệt tình, Tư Mộ Thần dịu dàng lau dầu mỡ trên miệng cho Cảnh Tô, ánh mắt nhìn Dung Thiểu Tước không vui!“Tôi nói, Dung hồ ly, sau này anh đừng đánh chủ ý lên người bé con nhà tôi nữa, anh nhìn Diêu tiểu thư kìa, siêu sao quốc tế, cô ấy với anh đúng là trời sinh một đôi. Bé con, em thấy thế nào?”.“Đúng vậy, Mộng Lan vẫn còn độc thân, tổng giám đốc, anh và Mộng Lan tuyệt đối hợp nhau!”.“Cảnh Tô, lòng tôi mà cô còn không rõ sao?”. Dung Thiểu Tước mệt mỏi nói, mặc dù biết là giả, nhưng trong lòng Diêu Mộng Lan vẫn thấy đau nhói. Tại sao cô ta lại cảm thấy người đàn ông này càng ngày càng cách mình rất xa.“Tô Tô, cậu đừng nói giỡn như vậy!”. Diêu Mộng Lan hờn dỗi nói một tiếng, nhưng trong mắt lại dâng lên sự vui vẻ.“Bé con, chúng ta về đi!”.“Tư Mộ Thần, gà đâu?”.“Yên tâm, còn mang theo đây! Dung hồ ly, người đẹp Diêu giao lại cho anh!”.“Ừ, hai người cứ đi đi!”. Diêu Mộng Lan cười cáo phòng ăn chỉ còn cô ta và Dung Thiểu Tước, Dung Thiểu Tước yên lặng ngồi uống rượu.“Thiểu Tước, chúng ta đi thôi! Em sợ có chó săn!”. Mặc dù bây giờ cô ta mang mắt kính đen lớn che khuôn mặt nhưng vẫn sợ bị người ta nhận ra. Thật ra cô ta không sợ scandal, scandal còn có thể tạo đà cho phim của cô ta, nhưng scandal với Dung Thiểu Tước thì cô ta không làm được. Dù sao chuyện này cũng không thể đưa ra ngoài ánh sáng.“Ừ, chúng ta đi thôi! Lan, hôm nay đến nhà anh đi!”.“Không, không được!”. Theo bản năng, cô ta vuốt vuốt về phía cổ, trên đó có vết hôn, cô ta không biết phải giải thích thế nào?“Vậy thì em đưa anh về, hôm nay anh uống rượu!”. Vẻ mặt Dung Thiểu Tước cô đơn, Diêu Mộng Lan há miệng, nhưng cuối cùng không nói gì, lái xe đưa Dung Thiểu Tước về nhà.“Mộ Thần”.“Sao thế?”.“Em muốn đi mua bánh Orion”.“Nhanh thế đã đói bụng rồi sao?”.“Không phải, anh không cảm thấy, Orion = đồng tính sao?”.“Bé con, em có thể không làm hủ nữ được không?”. Tư Mộ Thần nghe thấy câu này, thật sự hối hận!“Được rồi, được rồi, đi về!”.Cảnh Tô giống như đứa bé làm sai chuyện, lắc lắc cánh tay Tư Mộ Thần, bộ dạng khờ khạo chọc cho Tư Mộ Thần cười ha ha trên lối đi bộ, “Đồ ngốc, đồ ngốc!”.“Người đàn ông lớn tuổi, người đàn ông lớn tuổi!” “Em còn nói nữa, emnói trên lối đi bộ này, người ta còn không nói chúng ta là kẻ điên sao?”.Cảnh Tô mở cửa, vẻ mặt ủy khuất.“Bé con, ai dạy em gọi là người đàn ông lớn tuổi, em nói đi?”.Khi mở cửa ra, hai người nhìn thấy hai người đàn ông đang ra dấu, bộ dạng kia không tức giận không được!Trên ghế salon bày đầy KFC, hai người đang nằm gặm, bàn tay còn bôi lên ghế salon.“Hai người thật là giỏi?”. Giọng nói u ám của Tư Mộ Thần vang lên bên tai.“Hì hì, lão đại, anh đúng là tri kỷ của cấp dưới, còn nhớ rõ mua KFC cho bọn tôi! Ăn rất ngon, đúng không? Tuấn Tuấn?”. Lục Phạm vừa ăn vừa kêu khiến Cảnh Tô rợn cả tóc Mộ Thần liếc mắt nhìn Cảnh Tô, thình lình ném ra một quả bom.“Hai cậu biết tại sao lại mua KFC cho các cậu không?”. Hai cái đầu cùng lắc lắc.“Bé con nói, các cậu làm “vận động” quá mệt mỏi nên mua ít “gà” về bồi bổ cho các cậu!”.“Sặc!”. Gương mặt Đường Tuấn đen thui, Lục Phạm không ngừng lau cổ, cả khuôn mặt lại đỏ bừng, nhưng mắt lại nháy nháy, chẳng lẽ bị hóc xương Mộ Thần ác ý vỗ một cái thật mạnh vào lưng Lục Phạm, cậu ta liền khạc xương ra, “Này, này là xương gà của hai người”.“Bé con, có mệt không? Tắm một cái rồi lên giường ngủ thôi”.“Ừ, được!”. Cảnh Tô nhìn ba người kỳ quái, không muốn nhúng tay vào Cảnh Tô đi, Tư Mộ Thần nghiêm túc nhìn hai người.“Nói đi, vừa mới tiến vào đã ra hiệu”.“Lão đại, đã cứu được 005 nhưng mà....”. Đường Tuấn mở miệng nói cho Tư Mộ Thần, nhưng rồi không biết phải nói thế nào.“Nhì nhèo cái gì, quân nhân mà cứ như đàn bà!”.“Nhưng mà 005 mang thai!”.“Cái gì?”. Lần này Tư Mộ Thần không còn bình tĩnh được, 005 mang thai, đứa bé này phải làm sao?“005, tự cô ấy nói thế nào?”.“005 đang hôn mê, đứa bé cũng trong giai đoạn nguy hiểm, chúng ta cứu hay không cứu?”.Tư Mộ Thần đột nhiên nghĩ đến Cảnh Tô, anh quyết định, “Cứu!”.“Lão đại, mặt khác, quân khu cũng quyết định xử phạt với anh rồi!”. Lục Phạm nhìn Tư Mộ Thần, gương mặt khó xử.“Nói đi, là xử phạt thế nào, cơ thể tôi cũng đã khỏe lại, lạm dụng chức quyền như vậy là tôi không phải!”.“Cấp trên quyết định phái anh đi đóng ở đảo DY một tuần!”.“Không được, bảo tôi phải rời khỏi bé con thì vạn lần không đồng ý, trước kia còn chưa tìm được bé con, bảo tôi đi đâu cũng được, bây giờ nói gì thì lão tử cũng không đi! Vì bé con, vị trí thiếu tướng này tôi không làm cũng được! Huống chi, lão tử không tin bọn họ dám động đến lão tử!”. Tư Mộ Thần cuồng vọng nói.“Lão đại, vậy ý của anh là?”.“Tướng ở bên ngoài, điều quân mệnh không từ! Không phải những lời này đều do hai cậu dạy tôi sao? Bản tướng không có ở đây, thế nào? Các anh em tự nguyện giúp lão tử, lão tử giậm chân một cái, các anh em không quân doanh dám không giúp lão tử? Trở lại vấn đề chính, chuyện này giao cho hai cậu đi làm! Lão tử không đi!”.“Lão đại, kẻ địch đã tiến tới gần đảo DY rồi!”.“Lão tử là loại người không phụ trách vậy à? Tôi đã sớm nghiên cứu chiến thuật, chỉ chờ người ta tới cửa mà thôi, nhưng vấn đề là người ta không dám! Các cậu yên tâm, chờ đến ngày tôi cưới chị dâu các cậu, đám người kia cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ!”.“Nhưng mà....”.“Không có nhưng mà, nếu đám người kia tới, Tư Mộ Thần tôi nhất định sẽ là người thứ nhất đi! Tắm một cái rồi ngủ đi!”.Thấy Tư Mộ Thần quyết định như vậy, hai người cũng bỏ qua!Cảnh Tô nhìn vẻ mặt suy tư của Tư Mộ Thần, nhưng cô vẫn nhìn tạp chí trong tay, xem phong cách thiết kế của người ta.“Bé con, nếu anh đi, em có buồn không?”. Ánh mắt Tư Mộ Thần sáng quắc, anh mong đợi câu trả lời của Cảnh Tô Skip to contentGiới thiệu Ebook Tác giả Nguyên Cảnh Chi Thể loại Ngôn Tình, Quân Nhân Nguồn Sưu tầm Trạng thái Full Chương cuối Đại Kết CụcGiới thiệu truyện Vợ Yêu Thịnh Thế Của Thiếu Tướng là truyện ngôn tình của tác giả Nguyên Cảnh Chi với những diễn biến đầy kịch tính và thú chính là một cô nàng hoàn hảo từ nhan sắc đến trí tuệ, bởi vậy nên cô càng cầu toàn hơn trong mọi việc, nhất là đôi với người sẽ cùng cô gánh vác chuyện tương trên hết thì cô cũng chỉ cầu mong sao cho mình có một người thương yêu thật lòng, không dối trá, không dụng lợi điều Ebook Vợ Yêu Thịnh Thế Của Thiếu Tướng – Nguyên Cảnh Chi FullEbook Vợ Yêu Thịnh Thế Của Thiếu Tướng – Nguyên Cảnh Chi – Full Epub – FullEbook Vợ Yêu Thịnh Thế Của Thiếu Tướng – Nguyên Cảnh Chi – Full Prc/Mobi – FullEbook Vợ Yêu Thịnh Thế Của Thiếu Tướng – Nguyên Cảnh Chi – Full Pdf – Full "001! Mang một đám mười mấy người ở bên kia ra đây cho tôi!" Tư Mộ Thần xoa xoa bội đao, trong con ngươi đều tràn ngập tia sáng khát máu."Không phải là trên hòn đảo này có lưới đánh cá sao? Đi tìm cho tôi một cái lưới có lỗ lớn một chút!""Năm đó, không phải là các ông thích giết người bằng cách thi đấu sao? Tôi cũng muốn để cho các ông nếm thử cảm giác nhìn người thân chết ở trước mặt của mình nhưng không làm gì được. Cung Bổn Kỳ Tuấn, ông cũng cần phải nếm thử một chút mới biết được!" Tư Mộ Thần khát máu, giống như là điên cuồng muốn thấy máu."Lão đại, anh thật sự muốn làm như vậy sao? Như vậy là trái với kỷ luật của quân đội!" Đường Tuấn nghẹn ngào, cậu biết Tư Mộ Thần làm như vậy một nửa là bởi vì mình."A Tuấn, nỗi hận năm đó, lão đại vẫn còn nhớ!"Năm ấy, Đường Tuấn là con út, đi theo ba mẹ và chị cả vẫn luôn ở tại bên kia. Ba của Đường Tuấn, Đường Thiên là đại sứ, mẹ cũng là đại sứ hình ảnh, chỉ cả Đường Nhụy cũng là quan chức ngoại giao của bộ ngoại dĩ Đường Tuấn cho rằng mình sẽ không bao giờ tiếp bước đi lên con đường chính trị này, nhưng mà…Tết âm lịch năm ấy, Cung Bổn Kỳ Tuấn thân là đại sứ Trung Hoa, để tỏ lòng hữu nghị đã mời ba mẹ và chị cả của cậu tới khách sạn ăn cơm. Nhưng mà không nghĩ tới từ đó một đi không trở lại. Cậu đã qua lại rất nhiều nơi, đồng thời cũng sai người đi tìm, nhưng mà đều không tìm được đến một ngày, cậu đi ngang qua một chỗ tương tự như kỹ viện, cậu đã nhìn thấy một cô gái bị hủy dung đang bị mười người đàn ông làm nhục ở trước mặt mọi người. Cô ấy thật vất vả mới có thể trốn thoát, nhưng vì không biết phương hướng, nên cô ấy lại bị những gã đàn ông kia túm đầu lại lần nữa và bắt đầu lượt kế tiếp .Đường Tuấn vừa nhìn một cái đã nhận ra đó là chị cả của mình, nhưng mà trước mặt không ai thân thích, cậu không thể hành động thiếu suy chính vào lúc đó, cậu đã gặp được Tư Mộ Thần đang dẫn theo Lục Phạm đi tới đó. Đêm hôm ấy, cậu đã cứu được chị cả ra ngoài, đồng thời tiễn mấy người anh em nhỏ của những gã đàn ông kia về tây thiên, vào lúc đó cậu không thể gây cả lấy một con Chip từ trong hàm răng ra, trong đó đã ghi lại toàn bộ quá trình ba mẹ họ bị giết hại. Từng hình ảnh một, từ từ hiện rõ ở trong mắt cậu."Cung Bổn Kỳ Tuấn!" Ở giữa bầu trời của hòn đảo Quyển Quyển, Đường Tuấn thét lên một tiếng cuối cùng giống như một con sư tử đang bị bao vây. Chỉ cần nhớ tới những chuyện kia, thì Đường Tuấn lại muốn nổi điên, cậu rút một cây mã tấu của tên tù binh đã bị bắt ra, chém ngang qua người nọ một nhát."Cung Bổn Kỳ Tuấn, ngày đó ông đã làm những gì trên người ba mẹ Đường Tuấn, tôi sẽ lần lượt thực hiện cho ông xem, thực hiện ở ngay trên người những tên đệ tử của ông. Theo tôi được biết, những người mà ông dẫn theo đều là đồ đệ của ông có đúng không? Không phải là ông có thể sử dụng nhẫn thuật sao? Tôi cũng rất muốn xem thử đồ đệ của ông dùng nhẫn thuật như thế nào!"Nghe lời này, trong lòng Cung Bổn Kỳ Tuấn dâng lên một tia hi vọng. Chỉ cần mình có thể dùng nhẫn thuật đánh thắng bọn họ, lúc đó, người Trung Quốc cũng sẽ bỏ qua cho tù binh, có phải là có thể trở về rồi hay không? Nhưng mà, lời nói tiếp theo của Tư Mộ Thần đã hoàn toàn đánh vỡ mọi hi vọng của hắn."Ông nói xem, nếu như bọn họ thắng, tôi sẽ trực tiếp để cho bọn họ chết toàn thây, còn nếu như không thắng, vậy thì hãy để cho tôi dùng những hình phạt kia thử qua một lần, có được không?" Anh đang hỏi thăm, nhưng lại cần phải trải qua sự đồng ý của ai đây? "Chiêu một!"Tù binh bị cởi dây trói cầm dao tiến lên phía trước, một nhát dao, dao rơi, sắc mặt tù binh xám như tro tàn."001, treo lên lưới đánh cá!" Khi lưới đánh cá được kéo xuống, người nọ bị treo Mộ Thần cởi một tấm vải đỏ xuống, nhìn người nọ một lần cuối cùng. Người này cũng là một trong những tên đã lăng nhục chị Đường Nhụy. Che hai mắt của mình lại "Thật sự là không muốn làm bẩn hai mắt của mình!" Từng nhát dao sạch sẽ lưu loát, anh dựa vào chút ánh sáng còn sót lại quan sát nhưng chỗ anh còn có thể nhìn thấy. Từng miếng thịt bị cắt rời, chó nghiệp vụ ngửi thấy mùi ở phía trước, nhưng mà vừa ngửi xong thì lắc đầu một cái rồi rời đi. Khiến cho các tướng sĩ đều phải vui vẻ cười to, ngay cả chó nghiệp vụ cũng khinh thường ngoảnh lại nhìn bọn chúng."Chích thuốc tê chưa?""Lão đại, đã bỏ thêm vào trong đồ ăn của bọn chúng rồi!""Vậy thì tốt!" Cái mà anh muốn chính là cảm giác này, không biết đau."Nghe nói ở trên đảo có một hồ nước, trong đó chỉ toàn là cá ăn thịt người đúng không? Cái hồ đó cách chỗ này rất gần phải không?" Tư Mộ Thần tốt bụng hỏi thăm, giống như là rất lo lắng."Đúng vậy, lão đại, ""002, 003 mang theo người anh em này đi gặp cá ăn thịt người đi!" Người Nhật Bản nghe không hiểu tiếng Trung, hắn ta chỉ có thể trơ mắt nhìn thân thể không hề cảm thấy đau đớn của chính mình máu thịt be bét, bị người ta khiêng đi."Cung Bổn Kỳ Tuấn, ông nói xem hắn ta sẽ bị khiêng tới chỗ nào?" Đường Tuấn buồn cười nhìn đôi tay đang run rẩy của lão ta, đây cũng chỉ là một bước trong kế hoạch. Dĩ nhiên, Cung Bổn Kỳ Tuấn chính là loại người nhẫn tâm khiến cho ba mẹ của mình bị mất đi hai chân."Mày... mày.. chúng mày…" Bây giờ, Cung Bổn Kỳ Tuấn cũng đã nhìn ra được, hiện nay người Trung Quốc không còn dễ nói chuyện như ngày trước. Hiện tại bọn họ có khác nào đang ngồi nhổ lông trên lưng cọp chứ?"Người tiếp theo!" Mỗi một người đều là dựa theo trình tự ba mẹ Đường Tuấn bị hại, bọn họ cũng quay lại thành một video clip thật chi tiết. Hơn nữa còn là từng máy quay phim lần lượt quay máy bay trinh sát bay qua đảo Quyển Quyển thì người trên máy bay vẫn còn đang nói giỡn, người Trung quốc này thật là buồn cười, lúc này mà vẫn còn có tâm trạng đi quay phim ở trên người khác lại vui vẻ nói, sắp tới đã không còn thuộc về bọn họ nữa, đương nhiên là bọn họ muốn quay phim lại cho thật tốt điều khiển cứ tôi nhìn anh, anh nhìn tôi như vậy cuối cùng cảm thấy người Trung Quốc có bệnh, đã tối khuya còn quay phim, dù sao ngày mai người Nhật Bản cũng lên đảo rồi, chúng ta quay về thôi!Được."Lão đại, máy bay trinh sát vừa mới bay qua!" Sắc mặt 001 lộ vẻ hốt hoảng."Vội cái gì? Ông đây đang làm gì hả?""À, à, không có, chúng ta chỉ đang quay phim, rồi xem xét địa hình một chút thôi!""Đúng vậy! Tiếp tục!""Mọi thứ đều tốt chứ?" Nhìn thắt lưng được giao đến, ánh mắt Tư Mộ Thần khẽ liếc ngang một Tuấn và Tư Mộ Thần còn có cả Cung Bổn Kỳ Tuấn đều ở trong một căn phòng nhỏ, không ai biết được bọn họ đang làm gì ở trong họ chỉ biết là sau khi đi ra, Cung Bổn Kỳ Tuấn quay về, nhưng mà ngày thứ hai sau khi trở về Nhật Bản thì hắn ta đã tự sát. Nhưng mà những người Cung Bổn Kỳ Tuấn đã mang đi thì không một ai còn sống, ngày đó lúc trở về chỉ biết là Cung Bổn Kỳ Tuấn vẫn luôn lẩm bẩm nói quái vật ’!"Lão đại, con mẹ nó, thật là không cam lòng!" Đường Tuấn đập mạnh xuống mặt bàn."A Tuấn, đợi khi về nước tôi sẽ tặng cho cậu một món quà lớn!" Tư Mộ Thần vỗ vỗ bả vai của Đường Tuấn, thần bí nói như vậy."Tốt lắm! Mặc dù có chiến hạm siêu cấp, nhưng mà mấy năm này khoa học kỹ thuật của bọn giặc ngoại xâm kia cũng không kém, nếu như muốn khai chiến với chúng ta ở khoảng cách xa, thì chúng ta cũng sẽ chịu thiệt.""Lão đại, ngộ nhỡ không thể lấy lại hòn đảo này, thật sự phải hủy diệt sao?""Cấp trên đã hạ mệnh lệnh cuối cùng!" Tư Mộ Thần có chút bi thương "Người anh em, chúng ta có thể sẽ chết ở chỗ này!""Lão đại, chúng ta là quân nhân, chuẩn bị lâu như vậy không phải là vì ngày này sao?""Nhưng tôi không bỏ được cô nhóc kia.""Lão đại…" Đường Tuấn nhìn lính do thám đang hốt hoảng tiến lại, vẻ mặt lập tức nghiêm túc."Thiếu tướng Tư, có một chiếc thuyền bất minh đang tới gần bờ bắc!"

vợ yêu thịnh thế của thiếu tướng